Tôi thật sự sợ hãi, tôi khó mà tưởng tượng nổi nếu mẹ anh ấythực sự có chuyện thì Mộng Hàn sẽ đau lòng, tuyệt vọng như thế nào. Con cái muốnbáo hiếu mà bố mẹ không đợi được, đó là nỗi đau không có nỗi đau nào lớn hơntrên đời này.
“Đồng Đồng.” Chu Chính đang vỗ nhẹ vào mu bàn tay tôi độtnhiên cầm chặt lấy tay tôi, “Mộng Hàn nhất định không biết cô yêu anh ấy nhiềunhư thế nào đâu!” Tôi vì hành động của anh ấy mà ngẩn ra, trong mắt anh ấy đầyvẻ dịu dàng, tay anh ấy nhẹ nhàng buông tôi ra, rồi thở dài một hơi sâu.
“Cảm ơn anh!” Trong lòng tôi có cảm giác không nói nên lời,nhìn điện thoại bên cạnh, trong lòng vừa lo lắng vừa buồn rầu. Mẹ Mộng Hàn bệnhrồi, người cùng tôi vội vã đến bệnh viện lại không phải Mộng Hàn, mà là ChuChính một người Mộng Hàn luôn coi thường.
Chu Chính cười một cái.
Lúc Hân Hân đến, bác Sở đã được đưa tới phòng bệnh nặng, chứnghuyết áp cao do bệnh tim, suýt chút đã lấy đi sinh mạng của bà ấy.
“Đồng Đồng, Mộng Hàn biết rồi chứ? Mẹ anh ấy nếu có chuyệngì, chỉ một mình cậu trực ở đây…” Hân Hân hăm hở lao đến, trên người còn mangtheo hơi lạnh từ bên ngoài vào.
“Đã qua cơn nguy hiểm rồi, chứng cao huyết áp do bệnh timbình thường không phải là chuyện lớn, một khi bị thì lại rất nguy hiểm.” Ra khỏiphòng cấp cứu, bác Sở vẫn hôn mê. Di động Mộng Hàn vẫn không gọi được, mắt tráitôi cứ mấp máy.
“Sếp Chu, cảm ơn anh nhé, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045651/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.