Chớp mắt tôi đã được đào tạo ba ngày ở Vĩnh Chính rồi. Hômđó tuy chưa cùng Sở Mộng Hàn đến Sở Dân Chính, nhưng anh ta đã đồng ý chuyệntôi xin thôi việc rồi. Thật là hài hước, tôi muốn xin thôi việc, cuối cùng lạiphải cần đến sự đồng ý của “chồng cũ”.
Cuối cùng cũng rời khỏi Hiếu Thiên, nhưng cũng giây khắc đó,xã hội đã cho tôi thấy thế nào là tình người ấm lạnh, thói đời thất thường, mộttờ giấy thôi việc nhỏ bé, bên trên có chữ ký của lãnh đạo, nhưng còn phải đếncác phòng tài vụ phòng thông tin để chờ các bộ phận ký tên, để tránh những điềukhông đáng xảy ra. Những giám đốc của các bộ phận đó khuôn mặt mỗi người một biểucảm, có người vẫn còn nhiệt tình như ngày trước, có người lập tức thay bằng mộtsắc mặt khác, chẳng có việc gì cũng bắt tôi chờ cả tiếng đồng hồ.
May là tôi chẳng vui chẳng buồn, chỉ khi cầm tờ giấy nhỏ bé,rời khỏi công ty, trong lòng tôi lại có một sự lạnh lẽo đến khó mà kìm nén được.Buổi tối, tôi cùng ăn cơm với các đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế, ngày hômsau tôi đến Vĩnh Chính làm việc, bắt đầu một bến bờ hoàn toàn mới.
Người mới làm việc trong cương vị mới cần có một tuần để đàotạo, thời gian buổi trưa, tôi chỉ cùng với vài người đồng nghiệp đi lên nhà ăntrên đỉnh tòa nhà để ăn trưa. Rất nhiều người, những nhân viên văn phòng trongtòa nhà này, đều có thể đến để ăn cơm. Chỉ là tôi không ngờ ngày ngày đều nhìnthấy Chu Chính ở đó.
Ngày trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045566/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.