Trời ạ, ở đây hoành tráng quá, ngọc bích long lanh, hình nhưbất kỳ thứ gì ở đây cũng phát sáng vậy.
Chỉ nguyên một cái nền quang cảnh phía ngoài thôi, cũng đã rộnggấp hai lần căn nhà tôi đang ở rồi.
Đời sống của Sở Mộng Hàn thực sự xa xỉ như vậy, còn tôi nỗ lựcnhiều như thế, lại vẫn chỉ thuê căn nhà có mười mấy nghìn tệ một tháng mà cònphải thương thảo mềm rắn với chủ nhà, tôi uất ức như chỉ muốn giết ai đó.
Sở Mộng Hàn nhìn tôi giống như một người ở quê ra tỉnh vậy,cuối cùng cũng mỉm cười rất hài lòng, nhẹ nhàng ngồi xuống bên bàn ăn to đùng,đưa tay vẫy tôi nói: “Lại đây đi!”.
Hừm, dù sao cũng đã sắp xếp như vậy, để xem anh ta định bàytrò gì nữa.
Bình tĩnh nhẹ nhàng, tôi bước đến, ngồi đối diện với anh ta.Không lâu sau, nhân viên phục vụ với khuôn mặt tươi cười cũng mang xe đẩy thứcăn đến, đầy một xe thức ăn đẹp mắt thơm phức mê hoặc lòng người, xe thức ăn vừađến, còn mang theo một bó hoa bách hợp rất đẹp nữa.
Không phải là hoa hồng! Tôi hơi nhếch miệng, chỉ có tìnhnhân của anh ta thì anh ta mới tặng hoa hồng thôi, còn chúng tôi sắp đi ly hôn,tặng hoa bách hợp là phù hợp rồi, cả hai nên giữ lại những ấn tượng thật tốt đẹp.
Thực sự tôi rất đói, từ ở quê nhà lên đây, trong túi tôi chỉcó một chút tiền. Từ chối sự giúp đỡ của Tưởng sư phụ, hầu như hằng ngày tôi đềuchỉ ăn mì, mấy ngày rồi ngoài cơm trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045564/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.