Thường Tương Tư không biết Bạch Văn Nguyên là ai, cô cũng không tin anh xuống tàu ở Lão Thái Câu, cô không xác định được mục đích anh đi theo mình, nhưng cô nghĩ, việc cô muốn làm bây giờ dựa vào sức lực của bản thân sẽ không làm được. Đôi mắt đen láy của Thường Tương Tư nhìn Bạch Văn Nguyên, xem anh bực bội ấn tàn thuốc xuống mặt bàn, xem anh duỗi tay vò đầu, xem anh nhìn mình chằm chằm không biết đang đánh giá cái gì, Thường Tương Tư biết chỉ cần kiên trì người đàn ông này sẽ không từ chối.
Tuy nhiên, Bạch Văn Nguyên muốn gì?
Thường Tương Tư lớn lên trong một thôn nhỏ ở huyện Bắc Bộ, gia cảnh đơn giản, ngoại trừ bố mẹ thì chỉ có một người cô bệnh tật, từ nhỏ bố mẹ luôn bận đi làm nông, chỉ có người cô hơn cô vài tuổi săn sóc cô lớn lên. Cuộc sống ở nông thôn rất đơn giản, mặt trời mọc đi làm mặt trời lặn nghỉ ngơi, chỉ có duy nhất một điều bất đồng với những nhà khác chính là thành tích học tập của Thường Tương Tư rất tốt, tốt nghiệp tiểu học xong liền thi đỗ trường cấp hai tuyến huyện. Thường Tương Tư là niềm kiêu ngạo của Thường gia, cũng là đứa trẻ thông minh có hy vọng thi đỗ đại học trong thôn.
Thường Tương Tư lớn lên dưới hoàn cảnh như vậy, ngoại trừ học tập, cô không học được cách làm quen với mọi người thế nào, không học được cách đạt được thứ gì đó từ người khác thế nào, tất nhiên cũng không học được cách trả giá ra sao, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/212411/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.