Ba người đứng trước xe Thường Tương Tư, Thường Tương Tư lấy chìa khóa xe đặt vào lòng bàn tay Thái Bỉnh Khôn.
Thái Bỉnh Khôn cầm chìa khóa, từng ngón từng ngón kéo găng tay da ra, lúc này Thường Tương Tư mới phát hiện, tay của Thái Bỉnh Khôn cũng vô cùng đẹp, không nhịn được nhìn thêm mấy lần.
Tô Thanh kéo Thường Tương Tư cùng nhau ngồi vào ghế sau, Thái Bỉnh Khôn bắt đầu làm tài xế chịu thương chịu khó.
Thái Bỉnh Khôn lái xe rất vững vàng, chuyển làn thành thạo, Thường Tương Tư nhìn lướt qua cổ tay thon mảnh xoay bánh lái, đường cong duyên dáng thẳng đến ống tay áo.
Tô Thanh vỗ nhẹ Thường Tương Tư, Thường Tương Tư hoàn hồn dời mắt đi, khẽ hắng giọng, mặt phiếm hồng.
Xe nhanh chóng đến quán lẩu, Thường Tương Tư và Tô Thanh xuống xe trước, Thái Bỉnh Khôn tự đi tìm chỗ đỗ xe.
Tô Thanh cười nói: “Ánh mắt nhìn Thái Bỉnh Khôn vừa rồi của chị như hận không thể nuốt tươi anh ấy, chị mê người ta rồi hả?”
“Chị không mê!” Thường Tương Tư phủ nhận, tiện đà giải thích: “Tay cậu ấy rất đẹp.”
“Toàn thân anh ấy từ trên xuống dưới đều đẹp, chị lại chỉ thích mỗi đôi tay?” Tô Thanh khó hiểu, Thường Tương Tư cười.
Hai cô gái trẻ ăn mặc phong phanh đứng trong gió lạnh dễ hấp dẫn sự chú ý của người khác, Thường Tương Tư không chịu nổi cái lạnh, kéo Tô Thanh vào quán lẩu sưởi ấm, lại thấy Bạch Văn Nguyên được mấy người đàn ông vây quanh đi vào quán.
Mấy người đàn ông đó đều cao to hơn người bình thường, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/212402/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.