Sáng hôm sau, Mạc Thần đã tỉnh từ lúc nào nhưng cô gái bên cạnh vẫn đang yên giấc nồng, cả người ở trong lòng anh dù cả hai đang trần như nhộng da thịt chạm nhau.
Anh vô thức đưa ngón tay cứng rắn của mình chạm vào đôi môi nhỏ nhắn đó ngày trước đã từng bài xích, ghét bỏ nó ấy mà hôm qua anh lại tham lam điên cuồng chiếm đoạt làm môi cô sưng lên.
Có lẽ khúc mắc ngày trước của cô với anh đã được lí giải một phần. Có lẽ anh yêu cô nhiều hơn mình nghĩ chỉ là việc hận thù giữa hai bên khó cách nào quên được. Nhưng từ trước cô vẫn một mực nói yêu hắn còn hắn chưa bao giờ nếu khi cô nhớ lại cô có rời đi?
Nghĩ vậy thôi cũng đủ làm anh khó chịu ôm cô chặt hơn, tim đập loạn lên. Anh sợ mất cô rồi, việc mất đi đứa bé cũng đủ làm anh đau lòng rồi.
- Ừm...em muốn ngủ tiếp!
Giọng cô như tiếng mèo con người vùi vào bờ ngực của anh thật ấm áp. Anh nhếch môi cười.
- Ngoan để anh đi làm!
Đấu tranh mãi cuối cùng anh cũng rời được giường còn cô vẫn còn ngủ. Anh nhắc người làm chuẩn bị bữa sáng cho cô giúp cô tắm rửa còn mình đến Tập đoàn.
Sáng sớm tại Tập đoàn.
Lục Cảnh đi vào mặt mũi rất khó coi còn Mạc Thần đang chuyên tâm xem tài liệu, có vẻ hôm nay sắc mặt anh ổn hơn chút vì được ăn " bữa tối " đầy đủ đây mà.
- Chủ tịch tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-muon-/3652362/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.