Đây là lần đầu tiên sau bốn năm Diệp Nhiên chuẩn bị sinh nhật, để kỷ niệm việc cô được gặp lại Phó Diên Bắc. 
Nếu như vừa rồi cô nói thẳng cho Phó Diên Bắc biết hôm nay là sinh nhật cô... Vậy kết quả sẽ như thế nào nhỉ? 
Cô không dám nghĩ, chỉ sợ càng nghĩ nhiều thì lại càng thất vọng. Trướckia cô rất ít khi khóc, nhưng từ khi Phó Diên Bắc bước ra khỏi thế giớicủa cô, cô dường như không thể kiểm soát được nước mắt của mình nữa. 
Diệp Sênh thấy cô khóc, “Chị ơi sao chị lại khóc?” 
Diệp Nhiên vội vàng gạt đi những giọt nước mắt, “Chị đang rất vui mà, vì đây là lần đầu tiên Tiểu Sênh có thể đón sinh nhật cùng chị.” 
Diệp Sênh giơ tay lên nhẹ nhàng lau nước mắt của cô, “Vậy sau này nămnào em cũng sẽ đón sinh nhật cùng chị.” Hì hì, cô bé thích nhất là ănbánh kem sô cô la đó. 
”Được rồi, có Tiểu Sênh đón sinh nhật cùng chị là tốt lắm rồi.” Những người khác cũng không còn quan trọng nữa. 
Trước sinh nhật một ngày, Diệp Nhiên đã đặt bàn ở cửa hàng thịt nướng,một chỗ khá là kín đáo. Lúc đấy cô đã nghĩ là Phó Diên Bắc có thể đến,nhưng bây giờ nghĩ lại, cô thực sự đã nghĩ mọi chuyện đơn giản quá rồi. 
Phó Diên Bắc bây giờ đã không còn là người của trước kia nữa. 
Diệp Nhiên gọi một bàn toàn thức ăn, dì Chu lắc đầu không ngừng, “NhiênNhiên, chúng ta chỉ có ba người, con gọi nhiều như thế làm sao ăn hếtđược.” 
”Dì Chu, hiếm lắm mới có dịp mà, hôm nay khẩu vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-biet/116402/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.