Xe chạy vào Mậu Uyển, trong tiểu khu rất yên tĩnh. 
Ánh đèn đêm chiếu vào hồ nước, một buổi tối đẹp như ở trong mơ vậy. 
Diệp Nhiên mang giày vào rồi xuống xe, bên cạnh không có gì nên cô đành chống một tay ở cửa xe. 
Phó Diên Bắc cũng không giục cô, chỉ có Lục Phong sốt ruột. 
”Diên Bắc...” Cô gọi tên anh, thân thiết như thể đã quen biết nhau từ rất lâu rồi. “Số Alipay* của anh là gì vậy?” 
(*là một ví điện tử tại Trung Quốc do tập đoàn Alibaba Group sở hữuvà phát triển, có nhiệm vụ bảo lãnh thanh toán trong các giao dịch trựctuyến.) 
”Không có.” Phó Diên Bắc suy nghĩ một chút rồi trả lời. 
Sau bốn năm, anh vẫn không có tài khoản Alipay. 
”Vậy chúng ta có thể kết bạn trên Wechat không?” Lúc nói chuyện, lông mi của cô run lên một cái, giống như hai hàng bàn chải nhỏ. 
Phó Diên Bắc chậm rãi nói nhỏ, “Khi về nhà tôi sẽ tải.” 
Tim Diệp Nhiên hẫng một nhịp, anh đã quên rồi, thật ra trước kia anh cótài khoản Wechat. Nỗi buồn thoáng qua trên mặt cô rồi lại biến mất rấtnhanh, nhưng Phó Diên Bắc vẫn thấy được. 
”Diệp Nhiên, tôi không chơi những thứ này. Cô có thể gửi tin nhắn cho tôi.” 
Thời đại này ai lại còn muốn gửi tin nhắn lãng phí một xu đó chứ? Bây giờ toàn dùng Wechat thôi đó biết không? 
Nhưng anh giải thích cho cô biết cũng khiến trong lòng cô cảm thấy thoải mái rất nhiều. 
”Nhưng anh cho tôi số điện thoại không đúng.” Thật khiến người ta tức giận. 
”Ồ?” Phó Diên Bắc nheo mày, “Cô gọi điện cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-biet/116401/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.