Khách điếm Vân Ngoại, vợ chồng Tàng Sắc đưa cho chủ tiệm nửa tháng tiền, đi theo tiểu nhị lên gian phòng.
"Tiểu nhị, nghe nói nơi này của các người có tà túy lui tới?"
Ngụy Trường Trạch ôm Ngụy Anh mới vừa chìm vào giấc ngủ hỏi điếm tiểu nhị*.
*Điếm tiểu nhị = tiểu nhị
“Thật không có!"
Tiểu nhị hơi lớn tiếng một chút, bỗng nhiên nhận ra Ngụy Anh đang ngủ, vẻ mặt hối lỗi.
"Ngại quá, ngại quá... Tà túy đó rất lợi hại,..."
Một lúc sau, Ngụy Trường Trạch cùng Tàng Sắc Tán Nhân ngồi xuống bàn bạc phương án trừ tà túy kia.
"Như lời tiểu nhị kia, tà túy này hẳn là khá khó đối phó, chúng ta vẫn là để A Anh ở lại khách điếm đi." Ngụy Trường Trạch nói.
Hai người quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngụy Anh đang yên giấc trên giường.
"Cũng tốt."
Cả nhà đi đường một ngày cũng không khỏi mệt mỏi, đi đi dừng dừng cuối cùng thì đến đây.
Ngụy Trường Trạch cầm kiếm lên, nói với thê tử:
"Ta đi xem xét trước một phen. Nàng ngủ trước."
Nghe vậy, Tàng Sắc cũng cầm lấy kiếm:
"Ta đi theo ngươi đi, A Anh hôm nay chơi mệt mỏi, ngủ rất ngoan."
"Ừ."
Nhưng ai ngờ được, lần này từ biệt, khó có ngày gặp lại.
- --
Lam Sam cùng tà túy đánh nhau một thời gian, trên mặt Lam Sam xuất hiện nét nghiêm trọng hiếm thấy, y có thể cảm giác được tà túy sức lực đã suy yếu, nhưng chính y cũng mang không ít thương tích, cuối cùng một chiêu sơ suất, để cho tà túy kia đào tẩu, thật đúng là thả hổ về rừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguy-vo-tien-duoc-lam-gia-truong-lao-thu-duong/226083/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.