*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng nổ vang lên liên tục không ngừng, Đinh Húc nghe thấy ban công trên lầu có tiếng mở cửa nói vọng xuống đất, hình như Phó Đông Triết mở cửa nói câu gì đó, thế nhưng bị tiếng pháo nổ to vang lớn nhanh chóng át mất, nghe không rõ cụ thể lời nói.
Rất nhanh, anh em nhà họ Phó đi từ trên lầu xuống.
Sắc mặt Phó Đông Triết đen như đít nồi, chân mày nhíu chặt, khoác áo tắm chân xỏ dép lê, ngậm một điếu thuốc trong miệng, thế nhưng mấy lần đều không châm được lửa, tức đến độ dứt khoát giật xuống không thèm hút nữa, “Mẹ, lại nữa, bây giờ còn chưa đến bốn giờ!”
Phó Đông Ly theo phía sau ngáp một cái, một ngọn tóc trên đầu vểnh lên, nhìn thoáng qua đồng hồ của mình, đính chính nói: “Bốn giờ rưỡi, anh, đồng hồ anh không chuẩn. Buổi sáng hôm nay ăn gì?”
“Ăn cái quỷ!” cậu hai Phó ngủ không ngon lại còn khí rời giường[0], cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.
[0] khí rời giường: đại khái chỉ người khi vừa ngủ dậy thường nóng nảy, hay tức giận vu vơ.
Phó Đông Ly bị anh hắn mắng quen, cũng không để bụng, nhún nhún vai với Đinh Húc, vừa đi qua chỗ tủ lạnh tìm đồ ăn, vừa nói với Đinh Húc: “Bị dọa nhảy dựng lên hả? Lần đầu tiên tôi tới đây cũng bị dọa cho dựng lên đó, cậu đừng lo, một lúc là ok, có điều chắc phải ầm ĩ hơn nửa tiếng nữa đấy.”
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/29695/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.