Đinh Húc không có thói quen thân cận với người khác như vậy, kéo tay áo xuống, nói: “Không có gì, lúc lái xe không cẩn thận bị ngã.”
Phó Đông Ly còn muốn nhìn tiếp, Đinh Húc né tránh hắn, có chút nổi giận, “Nhìn cái gì, thầy giáo sắp tới rồi, lát nữa lại xách cổ cậu ra ngoài phạt đứng.”
Phó Đông Ly nào để ý, “Ai lái xe mà có thể ngã thành thế này? Có phải cậu bị bọn bên ngoài trường chặn hay không? Có nhớ chúng tên gì, dáng dấp thế nào không?” Một bạn cùng lớp là một người anh em kề vai sát cánh, Phó Đông Ly cảm thấy như địa bàn của mình đang bị xâm phạm.
Đinh Húc không trả lời, chỉ cau mày nói: “Hôm nay có lãnh đạo thành phố đến thanh tra trường học, cậu cẩn thận có người nhìn thấy.”
Phó Đông Ly liền nề nếp hơn nhiều, cha mẹ hắn đều làm việc tại ủy ban thành phố, nếu thực sự bị phạt đứng bên ngoài, chưa đến buổi chiều chuyện này có thể đến tai cha mẹ hắn, khó tránh khỏi bị răn dạy một chầu.
Tai Đinh Húc rốt cục được yên tĩnh, cúi đầu hoàn thành nốt bài tập của mình, trong lòng lại tính toán chuyện khác.
Buổi chiều có một bài kiểm tra nhỏ, Phó Đông Ly chạm cánh tay y, y nhích ra, để lộ hơn nửa đáp án lọt vào tầm mắt của Phó thiếu gia, Phó Đông Ly vui mừng quá đỗi, nhanh tay chép mấy đáp án ABC, chỉ thấy Đinh Húc đặt bài thi xuống, lật trang viết luận văn như vũ bão, chữ viết vừa tiêu sái vừa xinh đẹp, chỉ là mặt chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/29692/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.