Tiêu Lương Văn có Phương Xuyên tiếp ứng, nhanh chóng bàn giao xong công việc dang dở, còn làm một đơn xin nghỉ phép tai nạn lao động rất chính đáng cho mình, tranh thủ thời gian dẫn Đinh Húc đến trụ sở huấn luyện.
Đinh Húc còn có chút để bụng chuyện quá khứ, hỏi: “Cậu nói với Phan Phong chưa, bây giờ tôi chỉ là người không phận sự, cũng không có phê chuẩn của chú Tôn, đường đột qua đó như vậy không tốt lắm đúng không?”
Tiêu Lương Văn nghiêng người sang cài dây an toàn cho y, nói: “Không sao cả, bọn họ đều biết anh hết.”
Đinh Húc nhướn mi, đều biết… là đều biết theo cách nào?
Chờ hai người tới căn cứ, Phan Phong đã ở đó chờ bọn họ sẵn, lúc nhìn thấy Đinh Húc thì mặt mày hớn hở, “Ai yo, Đinh Húc nha, cậu tới rồi, bây giờ tôi đang rất cần cậu đây!”
Cả đoạn đường Đinh Húc đều tưởng tượng xem Tiêu Lương Văn làm sao giới thiệu thân phận của y, thấy thái độ Phan Phong mới đầu đã nhiệt tình như này lại đâm ra hơi bất an, gật đầu trả lời: “Đội trưởng Phan, tôi cho rằng anh muốn tìm Tiêu Lương Văn mà.”
Phan Phong cười ha hả vỗ bả vai Tiêu Lương Văn một cái, lại liếc nhìn Đinh Húc, không hề khách khí nói: “Người nhà cả, Tiểu Tiêu dẫn theo cậu đến đây cũng tiện, đỡ đi về thăm nom. À đúng rồi Đinh Húc, nếu cậu đã tới liền thuận tiện bổ túc cho đám người này đi, như tiếng Ý lần trước là được, lần này trong đám có mấy hạt giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719749/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.