Sau khi rời thành phố nhỏ thì Tiêu Lương Văn liên lạc rất ít, mười ngày nửa tháng mới gọi một cuộc điện thoại báo bình an, về sau dần dần càng ít.
Đinh Húc đoán là bởi vì vấn đề hoàn cảnh, Nam Cương dù sản sinh ra ngọc thế nhưng ngược lại điều kiện cũng gian khổ chút ít, dù y lo lắng cũng chẳng có cách nào cả. Thử hỏi Tiêu Lương Văn địa chỉ vài lần nhưng đối phương cũng không nói rõ hẳn, y chỉ biết cậu đang ở gần khu vực mỏ ngọc Almars.
Ngoại trừ chuyện Tiêu Lương Văn trở nên bận rộn ra, Đinh Húc cũng bắt đầu chuẩn bị rất nhiều chuyện.
Y bận chuyện thi cử của bản thân, đến khi hội thi toàn quốc kết thúc, sau khi một thầy giáo trong số đó thấy thành tích của y lúc thi, đã đặc biệt sắp xếp một cuộc thi, ngay ngày nghỉ chủ nhật tuần thứ hai.
Ở đây học tập thời gian hai tuần, ông Đinh phát bệnh, tim có bệnh cũ, nhập viện lại thành ra cảnh báo lần thứ nhất. Hôm đó ông chơi cờ cùng mấy người bạn cũ trong tiểu viện, sắc mặt đổi thoắt cái rồi té xỉu, cũng làm cho mấy ông bạn sợ hết hồn. May mắn là đưa đến bệnh viện kịp thời, cũng không nguy hiểm đến tính mạng, Đinh Húc lẳng lặng mang quần áo thay đổi cho ông, lại mang theo bài thi của mình rồi đến bệnh viện canh giường.
Bình thường ông Đinh thương y, y cũng nguyện làm vài chuyện trong khả năng của mình để báo đáp ông lão.
Chẳng qua lần này ông Đinh đã cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719656/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.