- Em khát rồi phải không, mau uống đi.
- Cảm ơn anh.
An Nguyệt nhận lấy chai nước từ tay của anh, cô mở nắp và tu ừng ực vài ngụm. Sau khi uống xong cô lại đóng lại nắp chai. Từng cử chỉ, hành động của cô anh đều chăm chú nhìn theo.
Phong Kỳ Minh cũng uống nước, điều bây giờ anh chú ý đến chính là ánh mắt của cô. An Nguyệt cứ nhìn chằm chằm vào anh, nó khiến anh có chút không quen và có chút áp lực.
- Em… làm sao vậy?
Ngay lúc này đây, giây phút chợt như ngưng đọng lại vậy. Ánh mắt cô vẫn nhìn anh một cách chăm chú. Trái tim của cô không làm từ sắt đá, cô cũng biết dao động trước những hành động quan tâm từ anh. Nhưng cô không dám mở lòng, cô thật sự không muốn hi vọng thêm nữa…
Vậy mà anh lại luôn đối xử một cách dịu dàng, ân cần với cô như thế, rốt cuộc là vì điều gì vậy? Nếu như cô nói cô hết giận anh rồi, cô tha thứ cho anh rồi thì anh có thể ngưng những hành động như vậy lại được không. Anh có thể đừng cảm thấy có lỗi với cô mà bù đắp như thế nữa hay không?
Chính cô bây giờ cũng không biết bản thân mình đang có suy nghĩ như thế nào. Cô sợ mình sẽ mềm lòng, cô sợ mình sẽ bước chân vào tình yêu dành cho anh thêm một lần nữa, cô sợ bản thân sẽ thêm hi vọng thật nhiều về anh. Để rồi… có lẽ sẽ nhận lại những thất vọng ê chề thì lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398854/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.