Thời gian thấm thoát trôi đi, thoáng cái đã một năm trôi đi rồi. Mùa thu cũng đang đến gần, từng chiếc lá rơi xào xạc dưới đất, tiếng chim ríu rít cứ vang lên tạo nên một cảm giác vô cùng thoải mái và dễ chịu. Không khí bây giờ thật mát mẻ và trong lành.
Ngồi trên chiếc xích đu trong khuôn viên, An Nguyệt nhớ về những chuyện đã xảy ra trong một năm qua mà lòng trở nên nặng trĩu.
Từng chuyện một đã xếp lại thành một kí ức ngăn nắp trong trái tim của cô. Trong suốt khoảng thời gian đó, vết thương trong cô cũng đã dần lành lại. Còn Phong Kỳ Minh lại đối xử với cô rất chu đáo, anh giống như một người chồng mẫu mực mà bao người phụ nữ ao ước. Anh vẫn luôn ưu tiên dành thời gian cho cô mặc dù công việc rất bận rộn.
Sáng anh sẽ đi làm, đến chiều sẽ trở về ăn cơm cùng với An Nguyệt. Sau khi phụ cô dọn dẹp, anh lại làm cho cô món điểm tâm này kia hoặc đơn giản là thuyết phục cô uống sữa. Sau đó chờ An Nguyệt ngủ, anh lại qua thư phòng làm việc cho xong rồi mới nghỉ ngơi.
Việc như vậy không chỉ diễn ra ngày một ngày hai mà nó như một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại suốt một năm liền. An Nguyệt không phải sắt đá, cô là người mềm lòng, thật sự cô không thể gồng mình như vậy nữa rồi.
Phong Kỳ Minh đối xử quá tốt với cô, đôi lúc cô còn nghĩ bản thân sẽ tha thứ cho anh sau đó sẽ cùng nhau sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398853/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.