- Gia đình tôi cưu mang cô chưa đủ sao? Làm con nuôi của bố mẹ tôi chưa thoả mãn cô sao? Thẩm An Nguyệt, tôi sẽ cho cô thấy làm vợ của tôi là một sai lầm lớn trong cuộc đời của cô. Cô, hoàn toàn không xứng.
Thẩm An Nguyệt chết lặng với những lời nói của anh. Cô biết anh vẫn tỉnh và đây là lời thật lòng của anh, điều đó làm cho cô hiểu ra anh chán ghét mình đến mức nào.
Bản thân An Nguyệt đâu muốn điều đó đâu? Chính cô cũng hoàn toàn không có sự lựa chọn kia mà, sao bỗng nhiên mọi lỗi lầm đều đổ hết lên đầu của cô chứ.
Nhìn thẳng vào đôi mắt chứa đầy sự phẫn nộ của Phong Kỳ Minh, An Nguyệt lấy hết sức của mình đẩy anh ra. Khuôn mặt cô hiện rõ lên vẻ uất ức đến khó tả. Nước mắt cứ ứa ra nhưng vẫn cố kiềm chế không khóc thành tiếng.
Dẫu sao bây giờ mọi chuyện đã thành ra như vậy, An Nguyệt phải thuận theo mà thôi. Cô không có quyền lựa chọn nữa rồi bởi vốn dĩ từ khi ba mẹ rời xa cô, cô đã mang ơn nhà họ Phong!
- Anh chán ghét em cũng được nhưng em muốn anh hiểu chính bản thân em cũng không thể kháng cự. Cả em và anh đều không biết đến sự tồn tại của bản hôn ước đó cơ mà. Đừng đổ hết tội lỗi lên đầu em như vậy. Anh nghỉ ngơi đi.
Nói rồi An Nguyệt xoay người ra ngoài bỏ lại Phong Kỳ Minh trong căn phòng rộng lớn.
Đây là đêm tân hôn sao? Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398831/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.