Tại 1 con hẻm không người qua lại...
Hải Băng ngồi dựa vào tường, cô vẫn còn hôn mê. Xung quanh là đám con gái lạ mặt, trông khá bặm trợn không phải là con gái nhà lành.
"Mày đổ nước vào mặt nó cho nó tỉnh." - 1 đứa có vẻ là cầm đầu nhóm này lên tiếng, vòng tay trước ngực, vừa hất mặt vừa ra lệnh cho 1 đứa khác.
Con nhỏ nhận được lệnh gật đầu rồi cầm chai nước tạt thẳng vào Hải Băng. Nước lạnh làm cả khuôn mặt cô tê buốt, cô khẽ nhíu mày rồi từ từ mở mắt. Cô ngỡ ngàng nhìn quanh.
"Đây là đâu vậy? Bọn cậu là ai?"
Nhỏ cầm đầu ngồi xuống cạnh Hải Băng, đưa tay nâng cằm cô.
"Mày không cần biết bọn tao là ai, cũng không cần phải thắc mắc đây là đâu. Mày chỉ cần nhớ cho rõ những lời tao chuẩn bị nói là được." - Nói rồi nhỏ hất mạnh cằm Hải Băng làm cô ngã xuống.
Nhỏ đứng dậy, phủi phủi tay.
"Thật ra là có người thuê bọn tao cho mày 1 bài học. Mày cũng thật là, không biết an phận, cứ thích xen vào chuyện người khác làm gì."
"Tôi... chuyện gì cơ?"
Hải Băng vội lom khom đứng dậy thì bị 1 đứa trong đám xô ngã.
"Á."
"Mày tự làm tự biết. Tốt nhất sau hôm nay mày nên an phận đi."
Nhỏ đi ra phía sau đàn em của nhỏ rồi nhếch mép cười.
"Lên đi."
Cả bọn được lệnh lao vào đánh Hải Băng, còn nhỏ cầm đầu chỉ đứng nhìn. Đứa nắm tóc, đứa đấm, đứa đá. Hải Băng bật khóc, chỉ biết ôm đầu chịu trận. Từng đòn giáng xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-muon-roi-khoi-toi-em-hay-giet-toi-di/1327487/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.