Thân phận của Hoàng Cảnh Hiên cũng không phải cao quý gì, dựa theo những thông tin mà Tần Thanh Tiêu tra được, hắn chỉ là một bác sĩ rất bình thường. Anh không biết làm cách nào hắn chuyển sang bệnh viện này làm, cũng không rõ tại sao hắn biết chính xác ngày Khương Ý chuyển dạ. Vào giờ khắc ấy, trong lòng anh, một loại dự cảm bất an bỗng nhiên xộc lên.
Hai mắt Tần Thanh Tiêu không rời khỏi cửa phòng sinh, anh cứ đứng như tượng ở đó, quan sát.
Thời gian trôi qua từng chút một, thật chậm, thật sự chậm quá. Khương Ý có cảm giác bản thân đã trải qua cảm giác đau đớn rất lâu rồi, từ lúc bắt đầu có dấu hiệu tới khi vào phòng sinh cũng phải hơn mười tiếng!
Hóa ra đây là lý do ngày càng có nhiều phụ nữ sợ phải sinh con, bởi vì thật sự quá sức chịu đựng của người bình thường. Mồ hôi rỉ ra trên trán Khương Ý, cô không dám kêu đau, nỗ lực thả lỏng cơ thể, điều chỉnh hô hấp chính mình.
Cô căng thẳng nắm chặt lấy thành giường, nghe theo sự chỉ dẫn và an ủi của bác sĩ mà dùng sức.
Các ngón tay của cô bóp chặt đến nỗi chuyển thành màu trắng nhợt nhạt, nhìn cô đau đớn, Hoàng Cảnh Hiên bỗng nhiên lên tiếng:
“Em có muốn tiêm thuốc giảm đau không?”
Lời này vừa ra, cơ thể Khương Ý liền có chút cứng lại, ngay sau đó cơn co thắt ở dưới bụng làm cô rên thành tiếng.
May mắn là lúc ấy, bác sĩ đỡ đẻ trấn an:
“Tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470271/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.