Tần Thanh Tiêu từng hứa với Khương Ý sẽ không bao giờ khiến cô tổn thương, bất kể xảy ra chuyện gì, anh cũng phải bảo vệ lời hứa này. Bởi vì anh cảm nhận được, nếu anh chọn sai thì cô tuyệt đối không cho anh thêm cơ hội thứ hai.
“Tần Thanh Tiêu…” Phù Nguyệt khóc đỏ cả mắt, tuyệt vọng gọi tên anh.
“Chúng ta đã chia tay từ lâu. Tôi chỉ hỏi cô, có muốn tôi giúp cô trả nợ hay không?”
“A… Em…”
Chỉ trả nợ thôi thì không được. Trước khi Phù Nguyệt bắt xe đến đây, cha mẹ đã nhấn mạnh việc phải ôm đùi Tần Thanh Tiêu thật chắc. Bởi vì với thân phận hiện tại của cô ta, muốn câu con rùa vàng khác là rất khó.
Trong suốt những năm tháng Phù gia đứng ở vị trí cao cao khó với tới, Phù Nguyệt chỉ yêu đương với một người duy nhất là Tần Thanh Tiêu. Bây giờ ngoài anh ra, gia đình họ không biết dựa dẫm vào ai.
Phù Nguyệt bắt đầu xoắn xuýt, nhìn thấy Tần Thanh Tiêu ngày càng mất kiên nhẫn, cô ta sợ hãi phát run. Nhảy thì đương nhiên không dám nhảy, ở độ cao này, có căng bạt thì ngã xuống vẫn sẽ chấn thương rất nặng, nếu nghiêm trọng còn gãy xương, mất mạng thật…
Nếu không phải gia đình đột nhiên lâm vào khốn cảnh, Phù Nguyệt cũng chẳng dám đi tới bước đường này. Bởi vì từ sau khi Thanh Lam bị nhốt vào trại tâm thần thì cô ta biết mình không còn cơ hội nữa rồi.
Ngay cả đứa em gái yêu quý mà Tần Thanh Tiêu từng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470260/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.