Khương Ý ghét bỏ cả hai người đàn ông ra mặt, cô không muốn nói chuyện với họ, không thèm quan tâm chút nào.
Thời gian trôi qua từng chút, mắt cô vẫn dán chặt vào cửa phòng bệnh.
Lâu, thật sự rất lâu.
Khương Ý cảm tưởng như đã qua mấy tiếng rồi, vậy mà vẫn chưa kết thúc.
Cô chờ trong sự sợ hãi, sợ xảy ra điều gì bất trắc.
Có vài lần Tần Thanh Tiêu định tiến tới chỗ cô, nhưng vừa di chuyển thì lại bị Hoàng Cảnh Hiên đưa tay ngăn cản:
“Cô ấy nói muốn ở một mình.”
Chỉ lần này thôi, Tần Thanh Tiêu không so đo với tình địch của mình.
Lúc cánh cửa phát ra âm thanh lạch cạch, Khương Ý là người đầu tiên đứng phắt dậy, cô hồi hộp nhìn về phía bác sĩ, chỉ nghe ông nhẹ nhàng thông báo:
“Cuộc phẫu thuật rất thành công.”
Cả người Khương Ý bỗng trở nên nhẹ nhõm, cô lùi về sau, lảo đảo ngồi xuống ghế. May mắn cuối cùng đã mỉm cười với cô!
…
Lâm Ngọc Nghi được chuyển về phòng chăm sóc đặc biệt, bởi vì Hoàng Cảnh Hiên có quen biết với bác sĩ ở bệnh viện, mà Tần Thanh Tiêu lại chi rất nhiều tiền cho bà nên Khương Ý không cần phải lo lắng thêm gì.
Cô ngồi xuống bên cạnh giường, nắm lấy tay mẹ, khẽ vuốt ve. Bà vẫn còn đang hôn mê, hai mắt nhắm nghiền không biết gì cả, nhưng bác sĩ đã nói rồi, sau khi tỉnh dậy, sức khỏe của bà sẽ dần tốt lên.
Thông qua cửa sổ bằng kính trong suốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470212/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.