Khương Ý được đưa đến bệnh viện, Hà Tuấn Khang ở gần đó nên cũng chạy đến xem sao, lúc bác sĩ đẩy cô vào phòng cấp cứu, Tần Thanh Tiêu đã kể cho hắn nghe về hoàn cảnh của cô.
“Cậu đùa tôi đấy à? Cô ấy đã khổ sở như vậy, cậu còn…”
Còn xem cô ấy như thế thân cho bạn gái cũ. Hà Tuấn Khang chỉ nghĩ trong đầu, không nói thẳng ra. Trái tim của một người con gái bình thường có thể chịu được nhiều tổn thương đến mức này sao? hắn không biết, tưởng tượng thôi đã thấy tinh thần của mình suýt tan vỡ.
Nhìn đèn phòng cấp cứu vẫn còn đỏ rực, Tần Thanh Tiêu bỗng nhiên thấy bản thân anh hình như... có chút quá đáng.
Thời gian trôi qua, anh bắt đầu lo lắng bất an.
Lòng bàn tay toàn là mồ hôi, anh run giọng nói với Hà Tuấn Khang:
“Cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu đúng không?”
“Ai mà biết được.” Hà Tuấn Khang phũ phàng: “Có trường hợp bởi vì sốt cao mà không qua khỏi đấy.”
“Lời này mà cậu cũng nói được sao?”
“Tôi chỉ nói sự thật thôi.” Hà Tuấn Khang bỗng thở dài: “Đôi khi cậu phải đối mặt với những thứ mà cậu không muốn đối mặt nhất, lúc đó mới có cơ hội vượt qua nó.”
Lời hắn thật sự muốn nói là: “Hãy quên Phù Nguyệt đi.”
Tần Thanh Tiêu chỉ im lặng không đáp lời, anh quá nặng tình, một khi đã yêu liền xác định cả đời. Mà Phù Nguyệt có lựa chọn riêng của mình, có ước mơ và hoài bão, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470208/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.