Khương Ý vốn đã kiệt sức còn bị Tần Thanh Tiêu hành cả đêm nên cuối cùng không chịu nổi mà đổ bệnh.
Lúc Tần Thanh Tiêu bế cô đi ra từ công ty, bảo vệ đứng canh cổng bị dọa cho giật mình. Bởi vì cô úp mặt vào ngực anh nên người nọ không thấy rõ, chỉ biết trông cô có hơi quen mắt.
Anh cẩn thận đặt cô vào ghế ngồi, cài dây an toàn cho cô.
Về đến nhà, bác sĩ Hà đã chờ ở trước cổng.
...
Thời điểm cởi hai cúc áo trên cổ Khương Ý ra để kiểm tra kỹ hơn các nốt đỏ trên cơ thể cô, Hà Tuấn Khang khựng lại rồi dùng ánh mắt kỳ thị nhìn Tần Thanh Tiêu:
“Cậu không biết tiết chế à?”
Khắp cổ của Khương Ý đều là dấu hôn, có mới có cũ, nhưng nhìn qua “chiến tích” khủng khiếp trải đầy cơ thể cô, hắn không nhịn nổi nhắc nhở:
“Cô ấy bị thiếu chất, suy nhược cơ thể, cho nên tạm thời trong vòng hai tuần tới cậu… dừng việc quan hệ lại đi.”
“...”
Thấy vẻ mặt khó chịu của Tần Thanh Tiêu, Hà Tuấn Khang đổi giọng:
“Hoặc là làm nhẹ một chút.”
Thế này Tần Thanh Tiêu mới gật đầu:
“Ừ, tôi biết rồi.”
“Sốt cao quá, cơ thể thì yếu ớt, không nghỉ ngơi năm bảy ngày thì không được.” Hà Tuấn Khang tháo ống nghe xuống, kiểm tra kỹ một lượt nữa rồi mới nói: “Ít hôm nữa tôi sẽ ở lại Nam Thành, có gì sẽ thăm khám thường xuyên. Nhưng để cho an toàn thì lát nữa cho cô ấy uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470207/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.