Trong nhà không có thứ gì để nấu, Khương Ý mở tủ lạnh ra chỉ tìm được vài cái trứng gà và hai quả táo. Cũng đúng thôi, một tuần này Tần Thanh Tiêu đi công tác nên ngoại trừ cô lao công đúng giờ đến quét dọn thì không còn người khác.
Cô quay đầu nhìn người đàn ông:
“Anh đi siêu thị mua chút thịt và rau đi.”
“Tôi?”
“Chẳng lẽ nửa đêm nửa hôm anh còn muốn để một người phụ nữ chân yếu tay mềm như tôi ra ngoài lang thang? Không sợ tôi bị bắt cóc hay sao?”
“Ai dám bắt cóc em?” Tần Thanh Tiêu nheo mắt nhìn khuôn mặt của cô, trông như sư tử mẹ thế kia, ai dám động vào cô chứ?
Khương Ý trợn mắt nhìn anh:
“Nói vậy là ý gì hả?”
Thấy cô không vui, Tần Thanh Tiêu hơi nghiêng đầu né tránh, tay thì thành thật cầm lấy chìa khóa xe. Trên người anh lúc này mặc quần lửng và áo thun đơn giản, trông khác xa so với bình thường, hòa nhã hơn không ít.
“Hay là mua hải sản và ít cà chua nữa, chúng ta làm lẩu ăn?” Mấy hôm này cô cũng chưa được ăn uống đàng hoàng, Tần Thanh Tiêu rất có tiền, chi bằng hưởng ké một chút.
Nhìn ra được ý đồ của cô thông qua ánh mắt đầy mong chờ, Tần Thanh Tiêu nổi hứng trêu chọc:
“Nhưng tôi không thích ăn hải sản, làm sao đây?”
“Lẩu cũng có thể ăn với thịt, anh ăn thịt, tôi ăn hải sản.”
“Đúng là cãi không lại em.”
Tần Thanh Tiêu hơi buồn cười cong môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470196/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.