14
Hai ngày sau
Vừa sáng sớm Thiệu quản gia đã đập cửa phòng ngài minh chủ réo to: “Lão gia ơi, không xong rồi, không xong rồi.”
Thấy ngài minh chủ không phản ứng, Thiệu quản gia tông cửa xông vào lôi ngài minh chủ đang còn say mộng đẹp dậy: “Lão gia ơi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Ngài minh chủ mắt nhắm mắt mở hỏi: “Chuyện gì?”
“Thiếu gia tập họp tất cả nô bộc trong phủ ra sân lớn…rồi thì…”
Ngài minh chủ nghe được chữ có chữ không: “Kệ nó đi.”
Thiệu quản gia khó xử: “Lần này thiếu gia thật…thật sự quá…biến thái rồi lão gia. Thiếu gia bảo bọn họ…ây da…khó nói quá…”
“Khó nói thì không cần nói.”
“Phải nói thôi lão gia, lần này…ây da…nói làm sao…”
Ngài minh chủ có hơi bực: “Rốt cuộc là chuyện gì? Một là nói huỵch toẹt ra, hai là để ta ngủ tiếp.”
Thiệu quản gia hít hà: “Thiếu gia bảo tất cả nô bộc cởi quần cho thiếu gia xem cái ấy…”
“Cái ấy là cái gì?” Ngài minh chủ ngáp dài, buồn ngủ muốn chết đi. Đều do đêm qua cùng Giang đại phu đánh cờ tới khuya.
Thiệu quản gia nghĩ nghĩ, phải nói sao cho đỡ thô tục đây?
“Thì chính là bảo bối nối dõi tông đường của nam nhân.”
Ngài minh chủ rớt cằm, tỉnh hẳn cả ngủ ngồi bật dậy, được một lúc lại phủi tay nằm xuống như cũ: “Thằng nhóc đó vốn biến thái xưa nay mà. Kệ nó đi.”
”Lão gia, còn có chuyện biến thái hơn.”
“Chuyện gì nữa?” Ngài minh chủ mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-la-thanh-mai-truc-ma/2615490/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.