16
Đào Vị Lăng làm mất ngọc bội. Là ngọc bội gia truyền, bên trên còn khắc tên y bằng chữ triện. Gần đây xảy ra nhiều việc nên y không để ý. Đến khi hỏi đám hạ nhân thì đám hạ nhân nói đã không thấy y mang theo ngọc bội từ sau cái đêm thọ yến ở Kiều phủ.
Đào Vị Lăng nghe xong sinh bệnh, nằm ì trên giường, nhìn đỉnh màn hấp hối, hấp hối.
“Tiểu Lý, ngươi đến tiệm quan tài tốt nhất trong kinh thành đặt cho ta một cỗ quan tài thượng hạng.”
Tiểu Lý sợ hãi: “Thiếu gia, người thất tình thôi, ngàn vạn lần nên nghĩ thoáng.”
Đào Vị Lăng vẫn như không nghe thấy, tiếp tục hấp hối: “Bản thiếu gia thích gỗ tử đàn, đắt thế nào cũng được, nhất định phải làm xong càng sớm càng tốt.”
“Thiếu gia, người nên nghĩ thoáng…”
“Mấy chuyện thế này chỉ có một lần trong đời, không nên tiết kiệm…” Đào Vị Lăng sa nước mắt ôm gối khóc hu hu hu, dàn hạ nhân bên cạnh cũng thương tâm rơi lệ.
Tiểu Lâm nhỏ tuổi nhất lắc đầu không hiểu, hỏi: “Thiếu gia, đại phu nói người bị cảm thương hàn, vài ngày sẽ khỏi, sao người phải mua quan tài vậy?”
Tiểu Lý đánh vào đầu nó: “Chuyện trai gái yêu đương ngươi còn nhỏ làm sao hiểu được?” Rồi quay sang khuyên giải Đào Vị Lăng: “Thiếu gia, người dù đau lòng mấy vẫn phải nghĩ cho Đào phủ này. Giờ Đào gia chỉ còn mỗi người kế thừa hương hoả, người đừng vì một nữ nhân mà buông xuôi như thế.”
Đào Vị Lăng uất ức lú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-la-thanh-mai-truc-ma/2615487/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.