Thành phố Paris về đêm lấp lánh ánh đèn, những con người ở đây vẫn vội vã đi đi về về.... 
Phương Du Kỳ lang thang trên dọc vỉ hè đã được nửa tiếng đồng hồ. 
Cõi lòng đã tan nát thật sự, niềm hy vọng mỏng manh duy nhất đã bị dập tắt tàn nhẫn..... 
 Kít!!!!! 
 Một chiếc Aston Martin dừng ngay trước mặt cô. 
Phương Du Kỳ phản ứng quay lại nhìn.... 
Doãn Thiên Duật hạ cửa kính xuống, đưa đầu ra ngoài 
 - Lên xe! 
 Phương Du Kỳ như người vô cảm tiến lại gần xe hắn, mở cửa bước vào. 
Khi trong xe đã có hai người.... 
Phương Du Kỳ vẫn không nói gì, cô dựa lưng vào ghế và nhắm mắt lại..... 
Doãn Thiên Duật nhìn hành động hờn dỗi như trẻ con của cô, hắn cười dịu dàng 
 - Kỳ Kỳ! Em tự tiện như vậy với tất cả đàn ông sao? 
 Phương Du Kỳ bất ngờ mở to mắt..... 
Hắn vừa gọi cô là "Kỳ Kỳ" 
Hắn vẫn còn nhớ cô 
Chưa bao giờ quên! 
Cảm giác vui mừng và hạnh phúc chợt dâng trào bên trong, nhưng cô phải làm sao đây chứ? 
Hắn xuất hiện nhưng lại không nói rằng sẽ đưa cô trở về? 
Có lẽ hắn thật sự không cần cô nữa rồi. 
Doãn Thiên Duật khởi động xe, liếc nhìn qua cô và cười 
 - Giận chuyện lúc ở công ty sao? 
 Phương Du Kỳ vẫn không nhìn hắn, cô quay mặt nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa kính 
 - Tôi và ngài thân đến mức đấy sao? Không phải chúng ta mới chỉ vừa biết nhau? 
Doãn Thiên Duật kiên nhẫn nhìn những hành động, lời nói ngang ngạch của cô. Hắn chợt thắng xe lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129693/chuong-65.html