Công ty nghệ thuật AM 
 Hiện giờ công ty đang loạn cả lên. Tất cả nhân viên đều thấy cuống quýt, không biết mình phải làm gì. Giám đốc lãnh đạo thì đi đi lại lại trong văn phòng như người mắc bệnh tiêu chảy, thỉnh thoảng lại hỏi thư ký về tình hình bên ngoài, cũng liên tục thúc giục mọi người gọi Amarie 
 - Cái con nhỏ Amarie này, cô ta hại chết tôi rồi. Mau gọi cô ta về ngay, trời à...... vị thần tài đó mà chạy mất thì các người cũng đừng hòng được yên. 
 Tất cả nhân viên lại nhốn nháo tìm mọi cách liên lạc.... 
Doãn Thiên Duật đang ngồi ở sảnh chờ, chỉ ngồi thôi mà hắn cũng không bỏ được dáng vẻ cao ngạo như thường ngày, hai chân hắn gác thẳng lên bàn, tay thì đang mân mê chiếc nhẫn cưới ở ngón áp út, một tách cà phê thơm phức đặt trước mặt hắn vẫn đang bốc khói nghi ngút... 
 Cửa lớn được đẩy ra, Phương Du Kỳ thở hồng hộc chạy vào, tay cô vẫn đang cầm chiếc ba lo của mình 
 - Giám đốc!, có chuyện gì sao ạ? 
 Cô hoàn toàn không nhìn trước ngó sau, càng không có chuyện cô có thể nhìn thấy Doãn Thiên Duật ngồi ở sofa trước mặt 
Mia rụt rè chạy tới, kéo lấy tay Phương Du Kỳ 
 - Chị Amarie! Có khách tìm chị đấy! 
 Phương Du Kỳ kinh ngạc hỏi lại 
 - Là ai vậy? 
 Cô vừa hỏi vừa đánh tầm nhìn về phía bóng lưng người đàn ông ở sofa 
Trái tim như trật nhịp.... 
Bóng lưng đó..... 
Cho dù có nằm mơ thì cô cũng không bao giờ quên được..... 
Cô run rẩy nhấc từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129692/chuong-64.html