Cao Nguyên phóng xe nhanh về nhà. Trên đường đi, anh không quên nhắc nhở Gia Nhi một vài chuyện trước khi gặp gia đình anh. Cô thở dài ngao ngán vì bị áp đặt trước quá nhiều phiền phức. Cô thầm nghĩ, nếu không vì câu nói cuối cùng của anh, à mà không, phải nói đúng hơn là nếu không vì có tình cảm với Nguyên Dương, không vì đứa em trai đang chờ cô mang tiền về chữa bệnh, cô đã không phải mệt mỏi vì anh như thế này. Vả lại, anh cũng đã đồng ý không xen vào chuyện riêng tư của Gia Nhi nữa, anh hứa sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ gặp Huy giải thích rõ mọi chuyện.
Quãng đường về không xa là mấy, nhưng Gia Nhi có cảm giác như mình đang đi đến một nơi xa xôi nào đó. Từ tối hôm nay, căn biệt thự đó sẽ xuất hiện thêm ba người nữa. Cô sẽ phải đối diện với ba gương mặt khác nhau, ba tính cách khác nhau. Hai ngày qua, cô đã phải chịu đựng một Cao Nguyên “lập dị” chỉ thích cười trên sự đau khổ của người khác, từ giờ đến hai tuần sau đó, cô sẽ phải chịu đựng thêm những gì, liệu vở kịch này có suôn sẻ như Cao Nguyên đã đạo diễn không?
Bỗng nhiên cô cảm thấy tim đập thình thịch như người con dâu chuẩn bị ra mắt gia đình nhà chồng thật, hai tay cô nắm chặt vào nhau, ánh mắt thấp thỏm nhìn ra ngoài đường phố. Chợt có cảm giác ấm ấm trên tay, cô giật thót quay lại, Cao Nguyên một tay lái xe, một tay nắm chặt tay cô. Gia Nhi vội rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-anh/93851/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.