Công viên nơi Huy hẹn gặp cách ký túc xá Gia Nhi ở không xa. Trước đây, sau giờ học, hai người thường cùng nhau đến đây hóng mát, đi dạo, trao đổi chuyện học hành, bên nhau vui vẻ qua từng ngày. Huy cũng biết hoàn cảnh gia đình Nhi không tốt, cô luôn vất vả vì chuyện kiếm tiền chữa bệnh cho em trai và đóng học phí, thế nên, Huy đã nhiều lần đề nghị cùng phụ cô trang trải. Nhưng cô biết, gia đình Huy cũng chẳng khá hơn cô, vả lại, cả hai bên cạnh nhau bình yên là đủ, cô không muốn có ai gánh thêm vất vả vì cô.
Cao Nguyên gửi xe trong một trung tâm thương mại đối diện công viên rồi bảo Gia Nhi trong vòng nửa tiếng phải trở về, anh sẽ đi dạo trong trung tâm chờ cô, tiện thể mua vài món đồ gì đó.
Gia Nhi rảo bước đến chiếc ghế đá đặt trong một góc công viên cả hai thường ngồi, Huy đương nhiên đã có mặt đợi sẵn. Nhìn thấy cô, Huy định bước nhanh đến, nhưng đột nhiên cậu dừng lại, ánh mắt hơi bất ngờ, rồi nói với giọng đầy trách móc.
“Có vẻ như em đã thay đổi.”
Cô hiểu Huy muốn nói gì. “Ngoại hình em tuy thay đổi, nhưng thật sự tình cảm của em không hề thay đổi. Anh hãy tin em.”
“Em có biết những ngày qua tâm trạng của anh như thế nào không?” Huy bước đến gần cô một chút, bất chợt ôm lấy cô, giọng nói có phần chua chát. “Anh cứ nghĩ anh có thể buông tay, chỉ cần không liên lạc, không quan tâm, anh sẽ không nhớ đến em nữa. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-anh/93850/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.