38.
Năm ấy khi ra nước ngoài, ở sân bay chỉ có Phó Hi đến tiễn tôi.
Trước khi đi, cô ta đột nhiên gọi tôi lại: “Cô đoán lúc cô quay về, tôi và Từ Cẩm An sẽ thế nào?”
Tôi chẳng hề quay đầu lại: “Rất hạnh phúc.”
Cô ta nở nụ cười, sau đó lại gần ghé vào tai tôi nói: “Giống như cái ngày cô đến bệnh viện và thấy tôi tắm nắng cùng cậu ta ấy.”
“Trong tương lai, chắc là chúng tôi cũng sẽ dắt con đi dạo giống như vậy đấy.”
39.
Từ Cẩm An không có giam lỏng tôi.
Cậu xót nên không dám làm vậy, chỉ là không cho phép tôi rời khỏi nhà.
Tầng hầm thì bị khóa chặt.
Khi tôi đến, ổ khóa không mới lắm, tuy nhiên lại rất sạch sẽ, không hề bị rít.
Cho thấy cậu vẫn thường xuyên mở khóa xuống tầng hầm.
“Ôi trời, sao cô lại đến đây vậy?”
Dì giúp việc nhìn thấy tôi thì lập tức vội kéo tôi lại: “Cô đừng đến chỗ này, không sạch sẽ đâu.”
“Bên trong có gì hả?”
Trong ấn tượng của tôi, trong đó từng là phòng nghiên cứu thuố.c của Từ Cẩm An.
Chỉ là sau đó đã bị ông Từ đập nát rồi.
Dì giúp việc không chịu nói: “Chỗ này không phải nơi mà cô đến tới đâu.”
“Dạo này cậu chủ của dì đã đến đây ạ?”
Không kéo tôi đi được, dì giúp việc đành phải gật đầu.
Mà lúc tôi rời đi, trong lòng cũng đã có đáp án.
Dã th.ú chỉ nghe lời mỗi kẻ huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-chi-em-chang-can-ai-ca/3328159/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.