1.
“Chị ơi.”
Có người gõ cửa.
Tôi mở mắt ra, đầu óc còn đang chìm trong mộng mị chưa kịp tỉnh táo hẳn.
Từ Cẩm An mở cửa bước vào: “Sao chị còn chưa dậy nữa? Tối qua chị ngủ không ngon ạ?”
Tôi vô thức siết chặt chăn, lạnh lùng nói: “Sao em lại tự tiện vào thẳng phòng chị vậy?”
Động tác của cậu thiếu niên thoáng khựng lại: “Xin lỗi, giờ em ra ngoài ngay đây ạ.”
Cậu để lại một ly sữa nóng cho tôi.
Còn tôi thì vừa gãi đầu vừa bước xuống giường, không hề do dự đổ thẳng ly sữa nóng vào bồn rửa tay.
Thế nhưng sữa lỏng nay lại kết dính như keo, mãi chẳng chịu trượt ra khỏi ly.
Từ Cẩm An năm mười bốn tuổi rất giỏi giả vờ.
Độ tuổi này chính là khoảng thời gian cậu thích cho người ta thử thuốc mình mới nghiên cứu ra nhất.
2.
Đây là một cuốn tiểu thuyết hào môn thế gia thiên hướng chữa lành.
Nam chính là Từ Cẩm An, thuở nhỏ thường hay bị bố mẹ đánh mắng. Vì tuổi thơ đáng thương nên cậu dần hình thành tính cách bất ổn, bề ngoài lại luôn giả vờ lễ độ.
Còn tôi chính là con nuôi của nhà họ Từ, người chị gái không chung dòng máu với cậu. Sau khi trưởng thành chúng tôi mới gặp nhau, rồi bị xếp cho ở chung một nhà.
Lần đầu tiên gặp mặt, cậu đã chuẩn bị một bó hoa cho tôi.
Nhưng khi đêm xuống, một con rắn độc bỗng chui ra từ bó hoa ấy.
3.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-chi-em-chang-can-ai-ca/3328152/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.