- Anh à, mình ngưng gần nhau 1 thời gian nha!
- Ủa, sao vậy em?
- Em bị bịnh mà, em phải chữa khỏi cái đã … Bác sĩ dặn nếu quan hệ thì xài bao nhưng mà em lo lắm em ko có hứng thú gì đâu.
- Tội nghiệp em, em bị nặng lắm hả, nói anh nghe coi!
- Nói chung bịnh phụ nữ thôi, nói anh nghe anh đâu có làm gì được cho em, anh biết là em bịnh và đang khó chịu được rồi.
- Sao em nói vậy? Anh cũng có trách nhiệm với em chứ, thôi thì đi khám bịnh thì nói anh chở đi. Anh phải chia sẻ chứ!
Tôi ngại lắm, lo và mặc cảm cực kỳ luôn. Vinh thì có trách nhiệm gì trong chuyện này chứ, cái này là do tôi mà ra đâu phải Vinh gì đâu, thực sự ko muốn làm phiền Vinh, nếu chỉ là bệnh cảm sốt là bao tử như từ đó giờ thì tôi sẽ như mèo con để cho Vinh lo lắng, đằng này anh ấy mới muốn cưới tôi thôi mà đã thấy tôi bị bịnh như vậy, có thể do anh ấy ko tưởng tượng ra những bịnh này là như thế nào thôi, chứ biết ghê ra sao chắc cũng chán tôi thôi. Tôi nói với lòng, sáng mai tôi đi một mình làm xét nghiệm hết, lỡ mà tôi bị ung thư thì tôi bỏ đi luôn cho rồi. Bao nhiêu nỗi sợ tập hợp hết, ung thư đó …. Tôi tưởng tượng đến hình ảnh mình sẽ chỉ còn da bọc xương, xanh xao, tóc thì rụng hết vì mẹ của bạn tôi có người bị ung thư vú mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736164/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.