Tôi xuống nhà,ko biết tự nãy giờ 4 người ngồi với nhau nói gì nữa. Nhưng mà kệ đi, nghe mùi đồ ăn thơm nức mũi là thấy kích thích rồi.
- Bác nghe nói con bị dị ứng hải sản nên hôm nay kêu cô Muối nấu đồ dễ để con ăn.
- Dạ, con cám ơn! Nhưng mà mọi người thích thì cứ ăn thôi bác, con cũng dễ tại con dị ứng thôi.
Cảm giác dịu xuống cả chục lần khi má Vinh nói vậy, ít ra bác ấy cũng có chút quan tâm mình, nhìn ông Vinh thấy ổng chớp mắt đểu cán. Rồi cả nhà ngồi vào bàn ăn, nghe đâu cô nấu ăn người Hoa, ngày xưa làm trong nhà hàng nổi tiếng luôn, sau cô bị phỏng dẫn tới mờ mắt và nhà hàng có cho cô 1 số tiền hưu non chữa mắt rồi cô nghỉ, xong má anh Vinh có quen biết mới thuê cô về chủ yếu là nấu ăn thôi, món nào cũng biết chế biến hết, má anh Vinh ưng lắm. Hèn gì đồ ăn món nào món nấy ngon quá chừng.
- (Ba Vinh)Bé Dung ăn thấy vừa miệng ko con?
- Dạ ngon quá bác!
- Uhm, ăn nhiều đi con.
- Dạ.
Ăn trưa xong cả nhà lại ăn thêm chè hạt sen cho mát nữa, cứ như thực đơn ăn trong nhà hàng, đồ ăn thì tới 3 4 món nhưng đúng là đầu bếp có khác, cổ nấu món nào cũng ít ít vừa ăn ko có làm cho bị ngán.
- (ba Vinh)Thằng Vinh nó cũng có nói chuyện 2 đứa, mà nó cũng hàng 3 tới nơi rồi, gia đình cũng ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736161/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.