Cô nhi viện Minh Tâm.
"Dì Thanh à? Sao hôm nay dì tới sớm thế?" Một nhân viên trong cô nhi viện niềm nở chào hỏi.
Dì Thanh tay xách theo túi lớn túi nhỏ quay sang anh nhân viên cười hiền hậu:
"Nay dì có việc phải đi ra ngoài nên đến sớm một chút. Thôi dì vào đã không trễ giờ."
Sau khi chuẩn bị tươm tất phần ăn trưa cho cô nhi viện, dì Thanh mới vội vã đón xe đến nghĩa trang nằm bên vùng ngoại ô thành phố.
Hôm nay là ngày giỗ tròn một năm của con gái dì - Thanh Mai.
Chiếc xe nhanh chóng đưa dì Thanh đến trước cổng vào nghĩa trang. Lúc xuống xe dì vẫn cực kỳ thoải mái mà cảm ơn tài xế rồi xách đồ cúng đi vào trong.
Đến lúc xung quanh dì đã không còn một bóng người thì hình tượng vui vẻ, thoải mái kia lập tức biến mất. Dì Thanh nắm chặt lấy túi đồ, khó khăn từng bước đi đến trước mộ của con gái.
Nghĩa trang được xây dựng trên một khu đồi nhỏ gần như tách biệt với thế giới ồn ào tấp nập thậm chí bây giờ chỉ còn nghe thấy tiếng gió thổi ào ào không dứt.
Ngắm nhìn bức ảnh ở trên phần mộ dì Thanh bất giác lại nhìn thấy khung cảnh của một năm trước đây. Đưa tay lên vuốt nhẹ tắm hình, nước mắt của dì lại không nhịn được nữa mà trào ra.
"Gió hôm nay lộng quá, mẹ không chịu nổi Mai à!"
Trong tiếng ào ào của gió, dì Thanh không giả vờ được nữa tất cả bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506471/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.