Mùa thu hơn hai mươi năm về trước, lần đầu tiên Trịnh Kỳ gặp được Minh Diệc ở cô nhi viện Minh Tâm.
Ngày hôm đó, trời mưa to tầm tã nhưng Trịnh Kỳ lại không muốn ở bên trong nhà. Anh cảm thấy quá ngột ngạt mà cũng quá mệt mỏi.
"Chết tiệt, cái thời tiết quái quỷ gì thế này?"
...
Từ sau khi vợ mất, ông Vũ trở nên nhạy cảm hơn bình thường rất nhiều. Ông ấy luôn sợ có một ngày mình rời đi sớm để lại con trai thân cô thế cô trên đời một mình. Vì vậy ông mới tìm đủ mọi cách để bảo đảm cuộc sống cho Trịnh Kỳ, thậm chí mà còn chọn nhận nuôi thêm một người con trai chỉ để tăng thêm một sự trợ giúp cho anh.
Sau khi ngàn chọn vạn tuyển cuối cùng ông Vũ cũng ưng ý một cậu nhóc được coi là có tiền đồ nhất trong cô nhi viện và hôm nay Trịnh Kỳ bị ép đến đây cũng chính là vì đi gặp mặt cậu em trai hờ của mình.
Nhưng ông Vũ nào biết mình chính là người giúp Trịnh Kỳ và Minh Diệc gặp nhau.
Trong màn mưa, Trịnh Kỳ thấy được một cậu nhóc đang co mình sợ hãi ngồi trong một góc khuất. Không biết tại sao ngay lúc đó anh đã cảm thấy thật sự không đành lòng, thậm chí còn không nhịn được mà tiến lại, vô thức đưa cây dù của mình lên.
...
"Ba à, tại sao bây giờ ba lại tỏ ra quan tâm Minh Diệc đến thế? Từ trước đến nay không phải người ba coi là con chỉ có Dương Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506404/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.