Tần Thanh Thủy bị Lục Ngôn áp trên tường tra tấn, sau đó lại bị đè lên sofa…Hết lần này tới lần khác, làm Tần Thanh Thủy đau đớn, đồng thời nói ra những lời sỉ nhục làm cô khó có thể chịu đựng…
Đến lúc tất cả kết thúc, Tần Thanh Thủy như đi qua địa ngục, toàn thân trên dưới không có chỗ nào không đau.
Thậm chí căn bản không thể đứng dậy nổi.
Lục Ngôn sau khi rút thân liền trực tiếp dập cửa đi, hoàn toàn không quan tâm Tần Thanh Thủy cả người vô lực.
Một mình cô, nằm trên sofa nửa đêm, không dễ dàng gì mới có chút sức lực, quay về phòng bệnh của mình.
Sau chuyện đó, Tần Thanh Thủy bắt đầu sốt cao.
Cô sốt đến mơ hồ, lại không có y tá bác sĩ quan tâm cô, trên người chốc lạnh chốc nóng, như sắp chết…
Nửa mơ nửa tỉnh, có người đút nước cho cô uống, lại có tiếng phụ nữ, giúp cô gọi bác sĩ…
Giọng nói đó rất quen thuộc, rõ ràng chính là Tần Tâm Liên.
Nhưng mà, Tần Tâm Liên hận cô không chết sao lại sẽ cứu cô?
Tần Thanh Thủy không kịp suy nghĩ kỹ lưỡng, thì lại chìm vào hôn mê.
Đợi lúc cô tỉnh táo lại, mu bàn tay đang truyền dịch, ánh sáng ngoài cửa sổ sáng rỡ, trong phòng cũng rất sáng sủa.
Tần Tâm Liên đang canh giữ bên giường, thấy Tần Thanh Thủy tỉnh lại, lập tức dựa lại gần.
“Chị, chị tỉnh rồi.” Tần Tâm Liên cười nhìn cô, đáy mắt hoàn toàn không có chút ý tốt: “Em không ngủ không nghỉ chăm sóc chị ba ngày ba đêm, may mắn chị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-gap-anh/153247/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.