Mỗi lần lái xe đi ngang qua nhà Thẩm Ninh Hạ, Đỗ Duy An đều theo bản năng nới lỏng chân ga, theo bản năng tìm kiếm bóng dáng cô. Cô bây giờ tựa như một con nhím không cho người đến gần.
Nếu như anh đổi lại là cô thì sẽ thế nào? Vô số lần Đỗ Duy An nghĩ đến vấn đề này. Anh có cảm giác không chừng anh còn bén nhọn hơn cô nữa.
Một cô gái nhỏ tốt đẹp, công chúa nhỏ được vây quanh bởi lâu đài thuỷ tinh, đến một ngày đột nhiên phát hiện thế giới này hoàn toàn đổ vỡ. Đây là đả kích mà ngay cả người trưởng thành cũng khó có thể chịu được.
Giữa hè ánh mặt trời rực rỡ, trên đường phố thỉnh thoảng có một cơn gió nhẹ khẽ thổi bớt đi không khi oi bức của mùa hè. Bỗng nhiên Đỗ Duy An đạp mạnh chân phanh, theo tầm mắt của anh nhìn thấy một bà lão quen thân, đang kéo tay một người qua đường. Tuy rằng chục năm nay không gặp nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là anh có thể nhận ra đó là bà ngoại Thẩm Ninh Hạ.
Trước đây hàng năm bà đều đích thân đưa Thẩm Ninh Hạ lên núi. Bà lão kia luôn mỉm cười từ ái với anh, luôn luôn động viên anh: “Duy An, nhất định phải học hành cho tốt. Có tri thức sẽ thay đổi được tất cả.” Bà sẽ mang cho anh một ít sách tham khảo, túi sách, giấy bút đẹp khiến các bạn trong lớp phải hâm mộ.
Bà luôn nói với anh: “Duy An bà ngoại rất thích cháu. Luôn cảm thấy cháu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-day-la-tinh-yeu/184691/chuong-2-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.