Tại khu biệt thự Phương gia ở lưng chừng núi, lúc này đèn đuốc sáng trưng, tiếng đàn dương cầm du dương theo gió bay tới.
Ngồi trước chiếc đàn dương cầm màu đen là một cậu bé trai chừng 10 tuổi mặc sơ mi trắng quần yếm, khuôn mặt như hoạ, vô cùng khả ái. Mọi người đều tập trung nghe cậu bé đàn, đàn xong một bản nhạc có tiếng vỗ tay nhiệt liệt ….
Phương Lê Minh vui vẻ khen không ngừng: “Duệ Duệ thật là giỏi.” Đỗ Phương Hoa kiêu ngạo nắm tay con trai, ánh mắt ướt át: “Cô giáo nói thằng bé có thiên phú không tồi, hơn nữa tâm tư đơn thuần, không có tạp niệm, cho nên tiến bộ không kém các bạn khác.”
Cậu bé kia lại ngây thơ không hợp với tuổi, cậu cung kính cúi chào mọi người một cái, “Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, cảm ơn hai bác, cảm ơn anh Duy An, cảm ơn anh Duy Toàn. Cảm ơn mọi người đã nghe con đánh đàn!” Dứt lời cậu bé nhảy lên kéo tay Đỗ Phương Hoa làm nũng: “Mẹ, Duệ Duệ đói bụng rồi, Duệ Duệ muốn thổi nến, Duệ Duệ muốn ăn bánh kem.”
Đỗ Phương Hoa khẽ đáp: “Được được, chúng ta đi thổi nến, đi cắt bánh kem nào.” Duệ Duệ vui vẻ vỗ tay hoan hô: “Thích quá, thật thích quá, có bánh kem ăn rồi.”
Mọi người vây quanh cậu bé hát chúc mừng sinh nhật, Duệ Duệ vui vẻ, cười tươi như một tiểu thiên sứ.
Duệ Duệ ước nguyện, thổi nến xong bắt đầu cầm dao cắt bánh cho mọi người. Sau khi ăn xong một miếng bánh, cậu bé lại ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-day-la-tinh-yeu/184690/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.