Nếu có may mắn gặp lại, hoặc giả tại một buổi tiệc tân hôn của một người bạn, lo lắng đợi chờ em xuất hiện. Ngày này năm sau, không gặp em một năm …. 
—–Trần Dịch Tấn—- 
Một tháng sau, nước Anh. 
Thẩm Ninh Hạ vẫn nhớ như in câu cô đã nói trong hôn lễ: “Xin lỗi, tôi không muốn.” khi đó nụ cười hạnh phúc trên mặt Đỗ Duy An bỗng ngưng lại, sau đó thì đông lạnh như tuyết. 
Tất cả mọi người tham dự hôn lễ đều sợ hãi, người lớn nhất thời ngây như phỗng, sau khi hoàn hồn thì bốn mắt nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. 
Trong lúc kinh ngạc, Đỗ Duy An đuổi theo kéo lấy tay cô: “Ninh Hạ, em đã xảy ra chuyện gì rồi?” Trước giờ anh vốn là người tỉnh táo, nhưng đây là lần đầu tiên giọng nói của anh lúng túng như vậy. 
Cách khăn voan che mặt, cuối tầm mắt là bãi cỏ xanh ngắt . Thẩm Ninh Hạ phát hiện bản thân không dám nhìn vào mắt Đỗ Duy An: “Đỗ Duy An, kỳ thực tôi ở bên anh, đồng ý kết hôn với anh cũng là vì trả thù Đỗ Phương Hoa, vì trả thù nhà họ Đỗ các người.” Cô dối lòng nói ra lời tuyệt tình, những câu đau lòng. 
Sắc mặt Đỗ Duy An dần trắng bệch: “Không, anh không tin. Ninh Hạ, em đang nói dối. Em yêu anh.” 
Cô nghe thấy mình nói: “Mỗi chữ tôi nói đều là thật. Đỗ Duy An, tôi chưa từng yêu anh. Tất cả là tôi diễn kịch, cũng là vì trả thù các người.” 
Cô hờ hững 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-day-la-tinh-yeu/1501802/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.