Thịnh Ý không dám nghĩ cốt truyện phía sau nên đi như thế nào, chỉ có thể giả vờ bình tĩnh quan sát bốn phía.
Nơi cô đang đứng là trung tâm núi Vô Ưu, vách đá xung quanh đầu đuôi nối nhau, bao phủ chặt chẽ nơi này, chỉ có một mảng trời nhỏ đón ánh nắng nên lạnh hơn bên ngoài một chút.
Nhóm linh thú dẫn bọn họ đến đang tránh ở nơi mặt trời không chiếu vào được, tò mò quan sát bọn họ. Con Dạ Minh thú kia cũng ở trong đó, đang dùng tiếng Thịnh Ý không hiểu được thảo luận với linh thú khác, nói đến chỗ hưng phấn, toàn thể linh thú quay đầu lại nhìn cô.
Thịnh Ý: "..."
Cô không nói nên lời, vừa ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt của thiếu niên, Thịnh Ý im lặng trong nháy mắt, bỗng dưng nhớ lại ngày cô nói ra chân tướng, ánh mắt hắn nhìn cô đầy thất vọng, vậy nên cô không có dũng khí đối diện.
"Kỳ, kỳ lạ quá, sao bọn nó lại bắt chúng ta?" Thịnh Ý giả vờ nhìn xung quanh, từng bước cách xa hắn. Khi đi đến bờ suối, thiếu niên đột nhiên lóe lên bên cạnh cô, kéo tay cô lại.
Thịnh Ý giật nảy: "Sao, sao thế?"
"Đừng tới gần dòng suối." Thiếu niên trầm giọng nói.
"Vì sao chứ, không phải an toàn lắm..." Thịnh Ý nói được một nửa, bỗng lấy sóng nước lóng lánh, tựa như có thứ gì trên đó.
Là sâu trên người Dạ Minh thú vừa rồi.
Không chỉ một hai con, mà là dày đặc, ánh sáng cô thấy không phải là ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-duoc-thi-ta-se-di-ngay-day/2655354/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.