Thấm thoát đã nửa năm không gặp, chàng gầy đi nhiều, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, giữa mày có nỗi sầu và bệnh tật mờ mờ.
Không phải nói Chử Phi đã tìm được vị thuốc cuối cùng rồi sao? Vì sao chàng thoạt nhìn vẫn không khỏe, chẳng lẽ hai người không gặp? Hay là vị thuốc kia không có tác dụng?
Nửa năm qua chàng đã làm gì, thấy bao nhiêu phong cảnh, quen biết thêm bạn bè nào, sống có tốt không, thỉnh thoảng chàng có cô đơn, có ăn cơm thật ngon... Thịnh Ý có vô số câu hỏi để hỏi, nhưng cuối cùng không nói gì, gật đầu quay đi.
Hề Khanh Trần lẳng lặng nhìn bóng lưng cô, mấy tu giả ẩn nấp trong đám người nghị luận sôi nổi...
"Nàng ta là vị hôn thê của Cố Kinh Thời, đại đệ tử Phùng Nguyên tông nhỉ? Ta thấy nàng ta đã đột phá Kim Đan, nào vô dụng như lời đồn?"
"Đột phá Kim Đan thì không phải vô dụng sao? Không khác gì phàm nhân, ngay cả thuật tẩy trần đơn giản nhất cũng không biết, không phải vô dụng thì là gì?"
"Là vậy à... Nhưng người ta mạng tốt, nghe nói vì nàng ta, Cố Kinh Thời còn không để Triệu đại tiểu thư vào mắt, ngày thường che chở nàng ta hết sức, chiều chuộng nàng ta đến cao quý vô cùng, ngay cả tông môn trưởng lão cũng phải khách khí ba phần. Ngươi xem xe ngựa nàng ta ngồi cũng là thần khí thượng cổ đây."
Sau câu nói này, nội dung trò chuyện hoàn toàn biến thành từng ngày yêu đương của Cố Kinh Thời và vị hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-duoc-thi-ta-se-di-ngay-day/2655341/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.