Ngô Mộng Tuyết phát ra bảng thống kê, rất nhanh đã được truyền xuống bên dưới, là ý của mọi người đối việc đăng ký ở bao nhiêu thành viên trong lều trại.
Rất nhiều bạn học có quan hệ tốt muốn nhân cơ hội này có thể cùng nhau ngủ để ban đêm nói chuyện, vì vậy có lều hai người, có lều ba người. Khương Nặc nhận bảng thống kê, ở phần lều một người viết tên của mình vào.
Thấy Thu Diệc Diệu nhìn chằm chằm vào mình, hắn cười hỏi, "Cậu muốn ngủ cùng với tôi à?"
Xe buýt chạy xuyên đường hầm trong núi, ánh đèn lúc sáng lúc tối khắc hoạ không rõ đường nét gương mặt, ngay cả nụ cười của hắn cũng trở nên ái muội.
Thu Diệc Diệu nghẹn một chút, cậu vốn cho rằng Khương Nặc sẽ vì việc giả vờ là tình nhân mà chủ động hỏi cậu có muốn ở cùng lều với hắn hay không, không ngờ cái tên này chẳng hỏi một tiếng đã đánh dấu ngay vào ô ở một mình.
"Ai muốn ngủ cùng với cậu chứ, tôi cũng thích ngủ một mình."
Chiếc xe cuối cùng cũng đi ra khỏi đường hầm dài, ánh nắng toả xuống, chẳng biết là ai hô lên một câu, "Wao! Đẹp quá đi!"
Vì thế hàng chục những cái đầu sôi nổi chuyển hướng nhìn sang bên ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ xe không phải là thành thị có đầy bê tông cốt thép, giờ đây nó được thay thế bằng một màu xanh. Xe buýt đi ngang qua thung lũng, một bên là dòng suối nhỏ trong vắt uốn quanh, một bên là rừng cây sum xuê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-chiu-thua-thi-cau-cong-that-day/2912700/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.