- Anh, hôm nay qua nhà tao ăn tối đi, mẹ tao mở tiệc tẩy trần cho anh Lâm
Nhìn con bạn đang vui quên trời đất của mình, cô lắc đầu cười khổ:
- Cái con nhỏ kia, mỗi lần anh Lâm về mày đều tưng tửng như thế ak?
Ngọc Bích tỏ vẻ mất hứng, chống nạnh nói:
- Tao tưng tửng hồi nào? Chị đây là vui mừng, vui mừng có biết không?
Bảo Anh lắc đầu không nói. Cô chỉ có thể cười trừ. Ngọc Bích là bạn thân của cô, từ trung học đến tận bây giờ, luôn quan tâm đến cô. Nhưng mà đây lại là hình mẫu của một đứa trẻ, vô tư, đơn thuần và ngốc một cách đáng yêu. Đôi khi cô thấy mình không chỉ là bạn của nhỏ này mà còn là chị, là bảo mẫu của nhỏ nữa.
Ngọc Bích vui vẻ khoát tay cô vừa đi vừa kể:
- Hôm nay, mẹ sẽ làm món gà rôti mà tao thích nhất, cả món bánh puding ngon tuyệt nữa nhé. Mày nhất định phải đi đó.
Bảo Anh lắc đầu:
- Tối nay tao phải đi làm không qua được đâu.
Ngọc Bích nhíu mày:
- Ở Akachi à? Bên đó chưa trả lương cho mày phải không?
Bảo Anh lắc đầu:
- Không phải chưa trả mà là còn thiếu mình nửa tháng.
Nói rồi cô vẫy tay đi trước:
- Mình đi trước đây, mai gặp lại
*Tối hôm đó, bar Akachi*
Bảo Anh thay đồng phục rồi hỏi người bên cạnh:
- Linh, anh Vương đâu?
Người gọi là Linh kia vẫn lau mấy cái ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-the-em-se-doi/2566811/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.