Lệ Cảnh Minh đối xử với cô thế nào mới gọi là tốt? Một hai câu quan tâm mà không ly hôn với cô thì là yêu cô ư? Cô lạ gì mấy thứ này chứ?
Thẩm Tri Ý đứng phắt dậy, cả người toát ra sự uy hiếp lạnh lùng khiến người ta cảm thấy khó thở.
“Cô chưa trải qua những chuyện mà tôi từng trải qua nên mới nghĩ anh ta tốt bụng”, chung quy cũng vẫn còn trẻ quá, dễ bị bề ngoài che mờ mắt.
Lúc này Thẩm Tri Ý đã quên cô cũng mới chỉ hai mươi bốn tuổi nhưng trong bốn năm ngắn ngủi cô đã nếm trải nhiều thăng trầm, ngọt bùi đắng cay của cuộc sống như đã đi hết cả một đời người.
“Nếu anh ta tốt như cô nói, tôi cũng không sống chật vật như bây giờ”.
Chưa từng nếm trải việc của người ta mà lại khuyên người ta tử tế.
Lệ Cảnh Minh nghĩ để một người ngoài như Chu Tiêu nói giúp anh vài câu thì mọi chuyện xảy ra đã có thể giải quyết được sao?
Thẩm Tri Ý mở vòi nước ra rửa tay, có câu thành ngữ về nước là bát nước đổ đi khó lấy lại.
Lệ Cảnh Minh tan làm về nhà vẫn hỏi tình hình của Thẩm Tri Ý như thường lệ.
Chu Tiêu nói một câu khá tốt, sau đó kể lại đoạn đối thoại giữa mình và Thẩm Tri Ý lúc trưa.
Dù sao cũng không phải là lời hay đẹp gì, lúc nói Chu Tiêu rất cẩn trọng liếc nhìn đối phương, thấy sắc mặt Lệ Cảnh Minh vẫn bình tĩnh thì thở phào.
“Sau này đừng nói mấy chuyện này với cô ấy nữa, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583918/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.