Thậm chí Lệ Cảnh Minh còn đang ôm Hạ Minh Nguyệt, trong khi bác sĩ và y tá đều chạy đến đỡ Thẩm Tri Ý, bế cô lên giường và xử lý vết thương khẩn cấp.
Có một vết thương mảnh dài trên mu bàn tay Thẩm Tri Ý đang không ngừng chảy máu, mũi kim đã rơi mất. Mu bàn tay cô sưng tím, tay thì lạnh cóng, có cảm giác máu chảy ra cũng lạnh.
Hạ Minh Nguyệt co rúm người, run rẩy rúc vào lòng Lệ Cảnh Minh, còn lẩm bẩm mấy câu Thẩm Tri Ý muốn giết cô ta.
Bộ dạng của cô ta đúng là trông thê thảm như kẻ đang trốn chạy khỏi cái chết. Thấy vậy, Lệ Cảnh Minh ôm cô ta chặt hơn, giọng dỗ dành: “Không sao. Có anh ở đây, cô ta không dám làm tổn hại em đâu”.
Hạ Minh Nguyệt dựa vào ngực trái của Lệ Cảnh Minh, lắng nghe tiếng tim đập như trống của anh, dần dần bình tĩnh lại.
Lệ Cảnh Minh vỗ nhẹ lên vai Hạ Minh Nguyệt, song ánh mắt rét lạnh lại nhìn về phía người phụ nữ đang bị y tá giữ trên giường. Một hồi sau, ánh mắt Lệ Cảnh Minh ngây ra. Anh phát hiện Thẩm Tri Ý có gì đó không ổn.
Cơ thể của Thẩm Tri Ý đang run rẩy dữ dội. Rõ ràng cô đã mềm nhũn người như sợi mì, nhưng hai tay lại cố gắng nắm chặt tay áo của y tá trước mặt, như kẻ đang liều mình giữ chặt cọng rơm cứu mạng vậy.
Vành mắt cô còn đỏ hơn lúc nãy, nước mắt như thác lũ ào ào tuôn ra.
Dáng vẻ ấy hệt như một con thỏ đang hoảng sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583890/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.