Tôi tình cờ gặp Tần Ngôn ở tầng dưới, chúng tôi cùng nhau quay về nhà, Đường Hi đang ôm chiếc gối lông ngỗng lớn mà tôi mua, ngồi xem “Cậu Bé Bọt Biển”.
“Hai người có muốn xem cùng không?” Cô ta mỉm cười nghiêng người về phía trước, giống như một đứa trẻ.
“Không xem.” Tần Ngôn vứt áo khoác ra đó rồi đi lên lầu, “Trẻ con.”
"Còn chị thì sao? Chị có muốn xem không?" Đường Hi có chút đau lòng.
"Tôi còn phải viết một bản báo cáo nữa."
Thế là tôi cũng đi lên lầu.
Chỉ có tôi là biết, Tần Ngôn đã nói dối.
Cuối tuần ở nhà, anh ấy luôn ngồi một mình trên sô pha xem "Cậu Bé Bọt Biển", ngay cả khi vui hay là khi tâm trạng không tốt, anh ấy luôn nhìn chằm chằm vào "Cậu Bé Bọt Biển" mà không nói một lời.
Lúc đó, tôi cảm thấy rằng, một luật sư lạnh lùng như anh ấy không ngờ lại thích xem "Cậu bé bọt biển", sự tương phản dễ thương ấy mơ hồ lại khiến tôi thích anh ấy nhiều hơn một chút.
Tại sao hôm nay anh ấy lại nói dối?
Tôi quay lại phòng, phát hiện ra anh ấy đang đọc sách.
Đó là cuốn "Rừng Na Uy", vẫn còn đang dừng ở trang mục lục.
Trên trang đầu có một dòng chữ viết tay trông rất thanh tú, không biết là ai viết lên.
"Nếu như chúng ta rời xa."
Chỉ một câu như vậy thôi, rồi đột ngột dừng lại.
“Cuối tuần này anh rảnh không?” Tôi bước tới.
"Ừm, có chuyện gì vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-yeu-em/2685387/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.