Ngày hôm sau, tâm trạng của tôi không được tốt, rõ ràng cảm thấy vô cùng bất an.
Chính vì miếng băng cá nhân trên trán Đường Hi.
Miếng dán cá nhân đó là tôi mua, để ở trong chiếc hộp trong căn phòng mà cô ấy ngủ, cô ấy không hỏi tôi nên chắc chắn là cô ấy sẽ không tìm thấy.
Vậy thì, ai là người đã vào phòng của cô ấy, ai là người đã giúp cô ấy lấy nó ra.
“Băng cá nhân chị mua dễ thương quá.” Cô ấy tự chỉ vào đầu mình.
“Tối hôm qua em không sao chứ?” Tay của tôi đã phát run lên rồi, nhưng tôi vẫn đang cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.
“Vâng, tối hôm qua lúc em đi vệ sinh, chẳng may bị ngã một cái, may mà anh ấy..." Cô ấy dường như đã ý thức được mình đang nói bậy, kịp thời dừng lại, "Em không quấy rầy tới anh chị chứ ạ?"
Tôi nhìn dáng vẻ õng ẹo đó của cô ấy, trong lòng không khỏi dâng trào cảm xúc.
"Sao em lại muốn dùng nhà vệ sinh ở ngay cạnh phòng bếp vậy? Không phải phòng của em cũng có phòng tắm rồi hay sao?" Tôi chất vấn cô ấy.
“Em... Vốn dĩ em cũng hơi đói bụng, muốn tìm cái gì đó để ăn, tiện đường thì đi thôi.” Cô ấy mở mồm ra nói dối, không biết có tin nổi những lời mà mình vừa nói nữa hay không?
Tôi không nói gì, chỉ một mình tưới hoa trong sân nhà.
“Chị cũng thích hoa hồng trắng à?” Cô ấy cười hỏi tôi.
Tôi ngước mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-anh-yeu-em/2685385/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.