Mang yêu thương cho đi, một chữ "đau" nhận lại. Nỗi khổ sở trong tình yêu, chỉ có những ai trong cuộc mới có thể hiểu. Xa nhau, đó sẽ là điều không thể thay đổi nếu ta không trân trọng nhau.
Nếu có ai hỏi anh, anh hối hận nhất điều gì, anh sẽ trả lời, anh hối hận vì đã mang đến cho cô toàn là những điều đau lòng không thể nói bằng lời. Anh biết, cô yêu anh, yêu anh rất nhiều, nhưng trong mắt anh chỉ là một mảnh lạnh lùng khiến cô bị tổn thương. Anh đã làm gì thế này? Anh nhẫn tâm đẩy cô rời xa khỏi cuộc đời của anh. Là anh ngu ngốc, anh mù quáng, không biết trân trọng những tháng ngày có cô ở bên. Nếu như một ngày nào đó có thể quay trở lại quá khứ, anh muốn bù đắp rất cả cho cô, cho dù chỉ có thể ở cạnh cô một giây một phút, anh nguyện ý.
Cuộc sống này không có cô, đối với anh là đau khổ biết nhường nào. Trời cao như hiểu được lời cầu nguyện của anh, một lần nữa cho anh quay trở lại thời điểm năm xưa. Mỗi ngày đều nhìn thấy cô, anh hạnh phúc vô cùng. Nếu như anh nói xin lỗi cô, cô liệu có tha thứ cho anh không? Nếu như anh nói anh cần cô, cô liệu có thể vì anh mà ở lại không?