Từ lúc Ôn Chiêu xuất hiện đến khi hai người sóng vai nhau lướt qua những người đi đường, Văn Phi Khanh vẫn chưa hề mở miệng lần nào.
Dọc theo đường đi Văn Phi Khanh vẫn đang suy nghĩ nên nói chuyện thẳng thắn với Ôn Chiêu vào lúc nào.
“Anh uống vị gì?” Ôn Chiêu hỏi.
“Hả…? ” Văn Phi Khanh hoàn hồn, mới phát hiện ra mình đang đứng ở trong siêu thị, mà trong tay Ôn Chiêu đang cầm một lốc sữa vị xoài, hắn nhìn lướt qua giá bán rồi quyết định lấy cả lốc, “Vị xoài không có được không. “
“Ừ” Ôn Chiêu tiếp nhận lốc sữa trong tay hắn, bỏ vào xe đẩy hàng.
Lúc đi ngang qua giá hàng ở quầy thu tiền, Văn Phi Khanh thấy Ôn Chiêu tiện tay quơ luôn một lọ thuốc bôi trơn, nhìn màu sắc bao bì thì vẫn là loại có mùi xoài.
Về tới nhà của Ôn Chiêu, Văn Phi Khanh rất quen thuộc mở tủ lạnh ra để bỏ vào sữa với hoa quả cần phải bảo quản lạnh. Anh mới vừa đóng cửa tủ lạnh, đã có một ly nước nóng đưa qua từ phía sau.
Ôn Chiêu kề miệng ly vào ngay môi của anh.
Văn Phi Khanh ngước mắt nhìn Ôn Chiêu, hé môi uống hai ngụm, làn nước ấm áp chảy xuống theo đầu lưỡi.
Hai người một người mớm nước cho uống, một người uống nước, bầu không khí trong ánh mắt đang nhìn nhau, dần dần ấm lên.
Lúc Ôn Chiêu thấy anh nghiêng đầu ý là không uống nữa, mới thuận tay đem cái ly đặt ở trên tủ lạnh, hai tay ôm vào eo của anh, hơi cúi đầu để ngang tầm với trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247428/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.