Giữ liên lạc với Ôn Chiêu cũng được tầm ba tháng, ba tháng này từ người xa lạ đến quen biết nhau đến quen thuộc, thời gian dành cho nhau thật ra cũng không phải rất nhiều, mà phần lớn toàn lên giường chơi thú nhún với nhau. Chuyện này khiến Văn Phi Khanh có cảm giác thận có vẻ chịu không được*.
*Trong y học cổ truyền Trung Quốc, thận được xem là chỗ chứa t*nh trùng. Nên nói thận không chịu được ý là Khanh Khanh phải ‘bắn’ ra nhiều quá nên mệt =)) Hay thấy từ thận hư nghĩa là yếu trên giường ấy.
Cho nên khi Ôn Chiêu gửi tin nhắn đến, anh đã chần chờ.
Ôn Chiêu: Khanh Khanh, chiều hôm nay bảy giờ em đến đón anh.
Văn Phi Khanh: “… “
Anh vốn dạo này cảm thấy thận không tốt, lặng lẽ trả lời một câu: Mấy ngày nay anh không thấy khỏe.
Mới vừa gửi tin nhắn xong đã thấy hối hận, còn chưa kịp thu hồi tin nhắn đã nhận được hồi âm: Anh bị sao vậy? Khó chịu chỗ nào?
Văn Phi Khanh: “…” anh dự định muốn tìm một lý do để chối thì điện thoại đã tới từ bên kia.
“Khanh Khanh, anh khó chịu ở đâu à?” vừa ấn nút nhận đã nghe được trong giọng nói của Ôn Chiêu đều là giọng tỏ vẻ quan tâm.
“… ” Văn Phi Khanh cũng không thấy khó chịu ở đâu phải lên tiếng ho khan, “Ừm…… Có thể là bởi vì dạo này thời tiết chuyển mùa, hết nóng lại lạnh.”
“Ừm…,” Ôn Chiêu đáp lời, tiếng nói trong loa so với trước đó còn êm ái hơn, nhẹ giọng dỗ dành anh, “Trong khoảng thời gian này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247426/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.